Nghe được thanh âm phía sau đột nhiên truyền đến, Mặc Thiên Tân sửng sốt, cả người cứng ngắc đứng nguyên tại chỗ, biểu tình trên mặt cũng trở nên cực kỳ rối rắm.
Không phải đen như vậy chứ? Đã bị bắt được?
Làm sao bây giờ?
Cậu từ từ quay người lại, nhìn vẻ mặt của người đàn ông xa lạ, giả vờ nghi hoặc nói, "Mặc Thiên Tân? Là ai vậy? Cháu không biết, chú nhận lầm người rồi à?"
Người đàn ông nhìn khuôn mặt cậu, lại xác định nói, "Tôi sẽ không nhận lầm, cậu chính là Mặc Thiên Tân, Mặc tiểu thiếu gia!"
"Tôi không phải!" Mặc Thiên Tân kiên quyết phủ nhận.
"......." Người đàn ông trầm mặc, hai mắt sắc bén nhìn cậu.
Mặc Thiên Tân bị hắn nhìn như chíp bông (tiếng gọi thân thương đối với trẻ mới sinh).
Rốt cuộc cái gã này là ai a?
Là người của ba sao?
Nhưng cậu chưa từng gặp qua nha, nếu không phải vậy, vậy nhất định là người xấu rồi, thế chẳng phải cậu sắp gặp họa ư?
"A ha ha ha......" Cậu đột nhiên cười khan mấy tiếng, nói, "Trong biển người mênh mông này, có tất cả mấy người giống nhau, hơn nữa hiện tại tối mù, chú nhận lầm cũng không có gì lạ, ha ha ha..... Không có chuyện gì, không có chuyện gì, người có mất tay, ngựa có mất móng, con la đôi khi lại giả làm lừa, chú yên tâm đi, cháu sẽ không nói với người khác chú có mắt không tròng nhận lầm người đâu, vậy.... Thế nhé, cháu xin lỗi không tiếp chuyện nữa!"
Mặc Thiên Tân thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268853/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.