Điện hạ xảy ra chuyện?
Cái này không thể nào, điện hạ làm sao có thể xảy ra chuyện?
Nhưng mà... Hai người bọn họ đúng là quang minh chính đại đi ra, mà trong phòng cũng chỉ có ba người bọn họ, lẽ nào điện hạ không biết một chút gì? Chẳng lẽ... Thật sự đã xảy ra chuyện?
Mặc Thiên Tân nhìn hai mắt anh ta, nhìn vẻ mặt anh ta từ từ chuyển sang lo lắng, khóe miệng gợi lên một chút cười tà, sau đó nói tiếp, "Trong lòng chú, điện hạ của chú trọng yếu, hay chúng tôi trọng yếu, tự mình chú chọn đi!"
Cậu nói xong liền lập tức quay đầu trở lại, nắm tay Tử Thất Thất nhanh chóng bỏ đi.
Hổ Phách đứng tại chỗ, hai mắt nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, trong đầu lại vang lên lời Mặc Thiên Tân vừa nói.
Ở trong lòng anh điện hạ trọng yếu, hay bọn họ trọng yếu?
Chân mày nhăn lại thật sâu, anh chịu đựng đau đớn dưới thân, một bên lấy điện thoại di động ra thông báo cho mỗi thủ vệ, một bên chạy vào trong phòng.
......
Trong phòng ngủ
Hổ Phách đứng ở cửa phòng mở toang, cánh tay dài đưa về phía vách tường bên cạnh cửa, bật đèn lên, trong phòng nháy mắt sáng ngời, mà Mặc Tử Hàn lẳng lặng nằm ở trên giường, không có bất kỳ động tĩnh gì.
"Điện hạ!" Anh kêu lên sợ hãi rồi nhanh chóng đi tới bên giường.
Kiểm tra hô hấp của anh, tim đập.... Hết thảy đều rất bình thường.
"Điện hạ..... Điện hạ..... Điện hạ anh mau tỉnh lại.....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268840/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.