Sao lại cấp bách như vậy?
Mặc Thiên Tân nhìn vẻ mặt kích động của Tử Thất Thất, ngay cả những lời tổn hại của cậu mà cô cũng không có quan tâm?
" Mẹ, xảy ra chuyện gì? Làm sao đột nhiên lại phải đi a?" Đại khái.... Cậu cũng đoán được
Tử Thất Thất nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của cậu, trìu mến nâng lên, sau đó gắt gao ôm cậu, nói, "Bảo bối, con sẽ không xa mẹ đúng không? Cho dù ba con tới tìm con, con cũng sẽ không rời khỏi mẹ đúng không? Nếu như... nếu như.... nếu như...." Cô lặp đi lặp lại hai chữ nhưng hoàn toàn không dám nói ra câu phía sau.
Nếu như.... Con muốn đi với ba con, như vậy, mẹ để con đi....
Nói như vậy, nói qua một lần, cô vốn không có can đảm nói lần thứ hai, bởi vì trên thế giới này, cậu là người thân duy nhất của cô, chỗ dựa duy nhất, bảo bối duy nhất, nếu ngay cả cậu cũng bỏ đi, thì..... Cô tồn tại trong thế giới trống trơn này để làm gì?
" Mẹ!" Cánh tay ngắn ngủn của Mặc Thiên Tân nhẹ nhàng ôm chặt cô, nhu thuận nói, "Mẹ yên tâm đi, con sẽ không rời xa mẹ, cho dù ba tới tìm con, con cũng sẽ chạy theo mẹ, lần trước không phải con đã nói như vậy rồi sao? Mẹ sao có thể không tin tưởng con chứ? Chính cái gọi là, nam tử hán đại trượng phu, nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy!"
Nghe được lời cậu, tâm Tử Thất Thất trở nên yên ổn, trên mặt cũng là bộ dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268787/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.