Tử Thất Thất không biết tại sao hai chân mình như bị vật gì lôi kéo, tự nhiên lại mò đến khu nhà kia.
Cô nhìn chằm chằm vào cửa phòng trước mặt, trầm mặc hồi lâu.
Cô không rõ tại sao mình lại muốn đến nơi này. Cô tới đây làm gì?
Không được!
Cô nên trở về, cô nên tránh người đàn ông này càng xa càng tốt.
Đúng vậy!
Luống cuống quay người muốn đi, nhưng chân vừa bước ra lại lưỡng lự thu về!
Điên rồi, điên rồi!
Cơ thể cô không nghe sự chỉ đạo của lý trí.
Mặc kệ, nếu đã tới đây, nếu không có cách nào khiến bản thân an tâm hơn,vậy cô phải xác nhận một làn xem người đàn ông kia có nhớ cô không haylà đang giả vờ.
Cố lấy hết dũng khí, hạ quyết tâm, cô lấy chìa khóa dự phòng mở cửa phòng ra.
Trong lòng có chút không yên bước vào trong phòng, sau đó đặt chân vào phòngkhách không một bóng người, chợt...những rung động trong lòng chợt biếnmất, trên mặt không hiểu sao lại lộ ra một vẻ thất vọng.
“A...”Cô khẽ cười nhạo bản thân rồi tự nói với chính bản thân mình: “Mình ởđây là chờ cái gì? Mình khẩn trương cái gì chứ? Mình...rốt cuộc bị làmsao vậy?”
Chẳng qua không được gặp anh ta thôi, tại sao lại cảm thấy thất vọng?”
Không phải là nên vui vẻ sao? Như vậy có thể chứng minh rằng anh ta một chútcũng không nhớ ra cô, vậy cô có thể an tâm cùng Thiên Tân sống hạnh phúc rồi, nhưng...sao trong tim cô vẫn có một cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268777/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.