Huyết long?
Tử Thất Thất kéo áo xuống, nghi ngờ quay lại liền thấy khuôn mặt biến sắc của ông ta.
Không phải chỉ là một hình vẽ con rồng thôi sao? Sao lại bị dọa thành như vậy?
“Cô gái… thực xin lỗi… hình xăm của cô… tôi… tôi…không thể giúp cô tẩy.” Ông ta lắp bắp nói, dường như phải dốc hết sức lực bình sinh mới có thể nói hết câu đó.
“Tại sao?” Cô thật không biết“Không phải ông vừa nói có thể sao? Tại sao giờ lại nói không thể? Ông muốn đùa với tôi sao?”
“Tôi… tôi sao… làm sao dám… đùa… đùa cô.”
“Nếu như không phải đùa giỡn tôi vậy làm phiền nói hẳn ra, người Trung Quốc hẳn có thể nói được tiếng phổ thông”
Lão nhân lập tức ngậm chặt miệng, khúm núm cúi đầu cố gắng kiềm chế sự sợ hãi sau đó run rẩy hé miệng rồi lại ngậm lại.
Nói nhiều sai nhiều chi bằng không nói!
“Này, sao ông không nói gì?” Ông ta lại càng không nói lời nào, lòng hiếu kì của cô lại càng lớn.
“Vì sao hình xăm của tôi không thể tẩy? Chẳng lẽ con rồng này có ý nghĩa gì quan trọng sao?”
Ông lão đột nhiên ngẩng đầu kinh ngạc nhìn cô.
“Cô không biết sao?”
“Ông thấy bộ dạng tôi là biết sao?”
“Vậy… vậy…” Lão nhân băn khoăn.
“Nói mau!” Tử Thất Thất đột nhiên quát to, giống y như đang đóng vai chị cả của xã hội đen. Đương nhiên cũng có thể nói là lộ nguyên hình.
Ông lão bị dọa chấn động toàn thân buộc phải ngoan ngoãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268725/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.