Tên hỗn đản, đã chiếm hết rồi còn vẽ bậy lên cơ thể cô.
Tại sao lại là rồng?
Cô rõ ràng là phụ nữ, phượng hoàng mới phù hợp với cô chứ.
A không đúng, vấn đề quan trọng bây giờ là tại sao lại đau vậy? Còn nữa, làm sao để tẩy thứ này?
“Ai…”
Cô hiện giờ không có chút sức lực nào để mắng chửi người khác nữa, chỉ có thể thở dài rồi bước vào bồn tắm lớn.
Tục ngữ nói không sai: Trời gây nghiệp trướng có thể làm lại, tự tạo nghiệp chướng không thể sống! Tất cả đều là do cô tự tạo ra, thật đáng đời, cuối cùng cô cũng hiểu tại sao con người phát sinh quan hệ lại chỉ có mình cô đau. Chẳng lẽ Nữ Oa nương nương cũng trọng nam khinh nữ? Tại sao người lại thiên vị vậy chứ? Phụ nữ sinh con chưa đủ đau đớn hay sao mà lần đầu tiên làm chuyện này cũng phải chịu cảnh tương tự. Thật sự là rất không công bằng, cô muốn khiếu nại…
Tòa án nào chấp nhận?
…
Một tiếng sau.
Tử Thất Thất chịu đựng đau đớn trong cơ thể bước ra khỏi phòng VIP. Mới đi được mấy bước chợt nhìn thấy Phương Lam từ phòng KTV bên dưới chạy lên.
“Tử Thất Thất, cậu… cậu không sao chứ?” Cô lo lắng hỏi.
“Tớ đương nhiên là không sao. Cậu xem, vẫn nguyên vẹn không sứt mẻ.” Chỉ là sau lưng cô xuất hiện một con rồng mà thôi!!
“Việc kia… cậu cùng anh ta… tối hôm qua… việc kia…?”
“Ừ, đã làm.”
Tử Thất Thất không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268724/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.