Anh vừa dứt lời, nhất thời, mọi người có mặt tại hiện trường đều kinh ngạc.
Đám người Lương Nhã Trân hít sâu một hơi.
Trương Gia Giai không nhịn được giơ ngón tay đặt trên bờ môi nhỏ giọng nói: "Suỵt, anh Dương Tiêu, đừng nói nữa!"
"Anh xen miệng vào làm gì?"
Cố Tử Hùng đột nhiên đứng lên, chỉ vào Dương Tiêu quở trách: "Anh cho rằng anh là ai? Lãnh trưởng chấp hành thế nào còn cần anh dạy sao?"
Lưu Đạt Thành nhân cơ hội làm khó: "Lời này của anh ý là nghi ngờ năng lực phán quyết của lãnh trưởng ư?"
Không coi ai ra gì, cao cao tại thượng!
Tranh Khải Thái lại càng kiêu căng chỉ vào Dương Tiêu nói: "Câm miệng! Đừng quấy rầy lãnh trưởng đại nhân đưa ra quyết định!"
Lương Nhã Trân nhíu mày cắn răng bạc, nhẹ nhàng kéo Dương Tiêu nhỏ giọng nói: "Thôi bỏ qua đi Dương Tiêu, giữa bọn họ chắc chắn có quan hệ!"
Lâm Minh Tâm cũng than một tiếng: "Cho dù là lãnh trưởng, cũng không có khả năng hoàn toàn không để ý đến thế lực của Tranh thị."
Đổng Yến Châu bất đắc dĩ nói một câu: "Thế lực của Tranh thị quá lớn, lãnh trưởng sao có thể công bằng được. . ."
Bọn họ đều lo lắng chán nản nói.
Thậm chí còn cho rằng trong rất nhiều chuyện, Dương Tiêu đều nghĩ quá đơn giản, lý tưởng hóa quá rồi.
Quả nhiên ngay từ đầu đã không nên ôm ấp hi vọng gì với việc báo cáo này.
Nhìn bọn họ ủ rũ, mặt xám như tro tàn, đám người Tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-chien-than/2585181/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.