Anh ta cũng sợ thằng nhóc này sẽ quấy rầy đến việc anh ta gọi điện thoại cho chiến tướng đại nhân.
Lưu Đạt Thành cười ha hả: "Cặn bã, chắc không phải là gọi đồ ăn ngoài đến đấy chứ? Còn chưa cút ra ngoài lấy đi?"
"Ha ha ha."
Tiếng cười nhạo thay nhau nổi lên.
Dương Tiêu mỉm cười lắc đầu, khinh thường để ý đến đám ngốc này.
Thấy Dương Tiêu không nghe điện thoại, Lương Nhã Trân tò mò hỏi: "Vì sao không nghe máy?"
"Không sao, một đám ngốc gọi tới mà thôi."
Dương Tiêu thản nhiên nói.
"Phải rồi, tôi cũng cho rằng chỉ có kẻ ngốc mới có thể gọi điện thoại cho anh thôi." Tranh Khải Thái châm biếm một câu.
Anh ta vừa nói xong, Dương Tiêu nở nụ cười, bọn họ cũng bật cười theo.
Sau cùng, Tranh Khải Thái đợi đến khi cuộc gọi tự động tắt vì đối phương không nghe máy, không khỏi có chút mất mát.
"Xem ra chiến tướng đại nhân bận rồi, tạm thời không rảnh nghe điện thoại."
"Có điều hôm nay ngài ấy sẽ đến tham dự đại hội thương mại, tôi khuyên mấy người vẫn nên từ bỏ thì hơn."
Tranh Khải Thái tự tìm cho mình bậc thang đi xuống.
Kết quả, đúng lúc này, bỗng nhiên một người đàn ông trung niên ăn mặc chỉnh trang chạy về phía phòng họp, bên cạnh còn có ba trợ lý.
Rõ ràng chính là lãnh trưởng của thành phố Đông Hải, Triệu Xuân Lâm!
"Triệu lãnh trưởng đến rồi!" Đổng Yến Châu vui vẻ nói một câu.
Mọi người vừa thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-chien-than/2585179/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.