Dương Tiêu cười khẽ một tiếng: “Kỳ hạn một tháng đã trôi qua hơn một nửa. Gia cảnh nhà họ Trần đã chẳng còn lại bao nhiêu.”
Nghe thấy lời ấy, Lý Sơn Phàm cảm khái, đúng vậy, tương lai của nhà họ Trần đã không còn tươi sáng nữa.
Sau khi cúp điện thoại, Dương Tiêu xem đồng hồ thấy đã quá giờ tan làm ngày thường của cô.
Cũng phải, hiện tại cô đã bị bãi miễn chức vụ rồi, còn tan làm gì nữa?
Không biết hiện tại cô đang ở đâu.
Kết quả, đúng lúc này, điện thoại di động của Dương Tiêu reo lên.
Dương Tiêu cầm điện thoại di động lên xem, hóa ra là Lương Nhã Trân gửi tới một tin nhắn.
“Anh đón Dương Hinh Nhi về nhà đi, không cần chờ tôi tan làm, tôi muốn yên tĩnh một mình.”
Chỉ một câu đơn giản đã bộc lộ rõ sự cô đơn của cô.
Sau khi đón Dương Hinh Nhi về nhà, Dương Tiêu thấy Lương Minh Trạch cũng sa sút tinh thần ra mặt.
Dù sao hôm nay cũng là ngày cả nhà họ Lương của ông ấy bị trục xuất.
Mặc dù địa vị của họ trong gia tộc vốn đã thấp sẵn, bị trục xuất khỏi nhà họ Lương sẽ không gây ảnh hưởng gì tới cuộc sống của họ nhưng bị gia tộc đuổi ra khỏi cửa, xóa tên khỏi gia phả, trước sau cũng chẳng phải chuyện vẻ vang gì.
Ăn cơm tối xong, Dương Hinh Nhi tự mình tắm rửa. Dương Tiêu thấy Lương Minh Trạch ngồi buồn buồn uống rượu một mình ở ban công.
Cho nên Dương Tiêu cũng xách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-chien-than/2584971/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.