“Tiên sinh, xin hỏi ngài muốn dùng gì?” Thanh âm ôn nhu của tiếp viên hàng không đánh gãy cơn trầm tư của Trịnh Liệt.
Trịnh Liệt ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt tươi cười của cô tiếp viên đang hơi cúi người, mặt không chút thay đổi nói “Cho tôi một ly nước khoáng.” Nếu không ngồi toa hạng nhất, những loại đồ uống khác Trịnh Liệt sẽ không bao giờ gọi. Hoàn hảo là công ty hàng không này chuyên sử dụng một loại nước khoáng đặc biệt, vừa lúc lại là loại mà Trịnh Liệt uống quen.
Thời điểm tâm tình khó chịu, tính tình cậu ấm của Trịnh Liệt phát huy đến cực điểm, trở nên vô cùng soi mói.
Không biết cô tiếp viên nhìn gương mặt tuấn mỹ lãnh khốc của Trịnh Liệt nghĩ gì mà hai gò má hiện lên hai mạt đỏ ửng, động tác cẩn thận mà nhanh chóng rót ly nước khoáng đưa hắn, đồng thời còn đưa qua một mẩu giấy nhỏ.
Trịnh Liệt đụng đến mẩu giấy, nhướn mày nhìn cô một cái, cô tiếp viên liền cho hắn một nụ cười khiêu khích đầy ái muội.
Trịnh Liệt đem ly đặt lên khay ở chỗ ngồi, cầm tờ giấy ném lại xe đẩy của cô “Cảm ơn, nhưng cô còn không đẹp bằng người làm nhà tôi…”
Tiêu chuẩn của hắn không có thấp như vậy. Đây là lời mà Trịnh Liệt không có nói ra.
Nụ cười trên mặt cô tiếp viên nhất thời đông cứng, xấu hổ đỏ bừng mặt. Nếu không phải còn có hành khách khác cần phục vụ, phỏng chừng cô nàng sẽ chạy trối chết.
Kỳ thật là Trịnh Liệt nói dóc. Cha mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-va-cac-con-nuoi/2376768/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.