Trịnh Phỉ ngồi xếp bằng trên sân thượng khách sạn, tai gắn tai nghe mini, nghe rõ mồn một từng tiếng động tại hiện trường Tần Trăn và Andre, nhếch môi khinh bỉ.
Có vẻ Andre đã làm vài động tác quá phận khiến Tần Trăn nhịn không được nấc một tiếng, sau đó từ micro truyền đến thanh âm trầm thấp của Trịnh Liệt “Trịnh Phỉ, đi cứu cậu ta.”
Hừ! Vừa rồi còn làm bộ trầm ổn, mới như vậy đã nhịn không nổi! Trịnh Phỉ trong lòng mắng to nhưng ngoài miệng thì không cam lòng nói “Biết rồi!”
Y trở mình đứng dậy, một bước nhảy qua lan can sân thượng xuống dưới!
Khách sạn này tổng cộng có mười sáu tầng, Tần Trăn và Andre đang ở tầng chín. Trịnh Phỉ sớm đã tính chính xác khoảng cách mà trang bị sẵn dây thừng buộc trên người, từ sân thượng thuận lợi nhảy thẳng xuống tầng chín, lưu loát rút súng bắn nát cửa thủy tinh, dùng chân đạp miểng thủy tinh vỡ vào phòng!
Lúc này nửa người trên của Tần Trăn đã không còn mảnh vải, Andre đang đè trên người y chuẩn bị giở trò, bất ngờ nghe được tiếng cửa sổ vỡ, hắn lập tức nhảy xuống giường, rút súng từ ngăn kéo kế bên cửa sổ!
Phản ứng của hắn phải nói là nhanh, nhưng không thể so được với Trịnh Phỉ đã có chuẩn bị trước. Trịnh Phỉ vào phòng, không chút do dự bắn Andre ba phát!
Andre nói cũng không kịp nói đã ngã xuống đất!
Tần Trăn từ lúc bị Andre đặt lên giường đã mất hết hy vọng, linh hồn tựa như đã sớm rời khỏi cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-va-cac-con-nuoi/2376682/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.