Quay trở ngược lại buổi sáng sau ngày sinh nhật Trịnh Liệt.
Trịnh Liệt nói “Không có gì, tôi chỉ cảm thấy tôi nên làm một vài việc đặc biệt…”
“Việc đặc biệt?” Trác Thư Nhiên hỏi. Y được Trịnh Liệt trấn an, nằm tựa vào ***g ngực cường tráng của hắn, nheo mắt lại, tựa như con mèo nhỏ được uy ăn no vô cùng thỏa mãn.
Trịnh Liệt không nói gì, chỉ cười nhẹ, dùng ngón tay thưởng thức sợi tóc mềm mại của y.
Không khí giữa hai người lúc ấy tĩnh lặng mà hòa hợp. Loại cảm giác như vậy khiến Trác Thư Nhiên an tâm, tâm trí vốn lúc nào cũng chất chứa nhiều suy tư nay thả lỏng được đôi phần. Cơ thể vừa thả lòng ngay lập tức cảm thấy mệt mỏi vì tối qua bị Trịnh Liệt gây sức ép quá mức, mí mắt dần dần thả lỏng.
Trịnh Liệt nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu y nói “Ngủ đi.”
Trác Thư Nhiên ôm chặt thắt lưng hắn, khóe môi nhếch lên, chìm dần vào giấc ngủ.
Tỉnh lại, Trác Thư Nhiên ngửi được mùi đồ ăn. Bảo mẫu tại biệt thự y đã cho nghỉ, Minh Bảo Bảo căn bản không biết nấu nướng, như vậy người đang ở dưới bếp, chỉ có thể là Trịnh Liệt.
Trác Thư Nhiên nghĩ đến Trịnh Liệt đại thiếu gia kiến thức nấu ăn bằng không, ngạc nhiên nhướn mày, đầu óc quay mòng mòng. Dù vậy, y vẫn bĩnh tĩnh thay quần áo, rửa mặt chải đầu, thần thanh khí sảng ra khỏi phòng.
Vừa lúc ra khỏi phòng, y thính tai nghe được tiếng càu nhàu của Trịnh Minh Bảo truyền ra từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-va-cac-con-nuoi/2376680/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.