Vì mãi lỡ suy nghĩ về giấc mơ đó một lúc lâu rồi cô mới nhớ ra rằng ,tối hôm qua mình ngủ qua mình ngủ quên trong lúc tắm. Ngọc Nhi liền biết là Vũ Phong đã bế cô ra, cô liền nhìn từ trên xuống dưới có bị anh làm gì không.
Nhưng cũng may anh mặc cho cô một chiếc áo ngủ, mà không làm gì cô cả. Ngọc Nhi thở phào nhẹ nhõm, rồi cô để ý có tờ giấy nghi chú ở trên bàn ghi là :
" Bảo Bối , anh đã chuẩn bị đồ cho em hết rồi và cũng kêu người làm cho em bữa sáng rồi!! Em nhớ ăn nhé... "
Ngọc Nhi đọc xong muốn nổi hết da gà luôn vậy, cô không ngờ anh sến súa đến cơ đó. Sau đó Ngọc Nhi lấy đồ đi vào nhà tắm vệ sinh xong rồi xuống nhà ăn, Nhưng không hiểu sao đi được một đoạn mà cô thể cô không hiểu sao không chịu đi thêm bước nào nữa.
Mà Cô quay đầu mình lại nhìn thấy trước mặt mình là một cánh cửa màu trắng ,khác ra với cửa phòng anh là màu đen . Ngọc Nhi không hiểu sao cô lại dùng tay mở cửa căn phòng này bước vào, thì cô vô cùng kinh ngạc trước mắt cô là căn phòng màu xanh của bầu trời và đặc biệt là ,căn phòng mang hương thơm của hoa hướng dương.
Ngọc Nhi không hiểu nổi mọi thứ trong căn phòng này rất giống phòng cô , rồi khi Ngọc Nhi nhìn thấy bức hình lớn ở đầu giường là cô gái , giống y trang cô được chụp ở một cánh đồng hoa hướng dương .
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-con-yeu-nguoi/535752/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.