Khương Phất Ngọc đang bôi thuốc cho Lâm Tố. 
Ngự y đã cắt áo dài màu trắng của hắn, để lộ ra tấm lưng trần, ngự y nhìn mà cũng phải giật mình. 
Không ai ngờ rằng trên người vị công tử này lại có chi chít những vết sẹo cũ đan xen nhau. 
Lâm Tố bình thường không bao giờ mặc đồ hở quá nhiều, thậm chí tay áo cũng không dám vén quá khuỷu tay, chỉ sợ người khác phát hiện ra những vết sẹo trên người mình. 
Hắn học võ từ nhỏ, trên người hắn, phần lớn chỗ bị áo che lại đều là vết thương mới đè lên vết thương cũ. 
Hắn đã sớm quen với việc giao tiếp bằng đao kiếm. 
Lúc này, trên lưng hắn có một vết thương dài nhuốm máu, nhìn vào chỉ thấy đỏ tươi 
Phần vai hắn bị bỏng rộp toàn bộ, không còn một mảng da lành lặn, huyết nhục mơ hồ, nhìn mà ghê người, xung quanh da còn nổi bọt máu. 
Xà nhà bị cháy sập xuống, đổ trúng người hắn, đã tạo thành vết thương lớn này. 
Sau khi ngự y xử lý xong vết thương, phần bôi thuốc còn lại giao cho Khương Phất Ngọc. 
Khương Phất Ngọc mím chặt môi, cầm một chai thuốc bằng ngọc trắng nhẹ nhàng lắc lên lưng hắn, đó là thuốc bôi ngoài da mà ngự y kê, có thể giúp vết thương đông m.á.u và ngăn ngừa sẹo. 
Bột trắng rơi lên, hòa cùng với máu, Lâm Tố nắm chặt thành giường, im lặng không nói. 
“Có đau không?” 
Khương Phất Ngọc hỏi. 
Nàng có thể cảm nhận được, khi thuốc ngấm vào m.á.u 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi-/3733273/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.