Cô nhìn lại mình, có chút bất đắc dĩ cười cười, nói: "Nhưng, em chỉ có quần áo bình thường thôi!"
Dương Dịch lắc lắc đầu, không nhịn được mỉm cười, đưa tay vuốt nhẹ tóc cô, nói: "Em nha, ngụy trang mình rất tốt, cũng là lúc nên để mọi người nhìn thấy rồi."
Chỉ có những người nghiêm túc nhìn cô thì mới biết dáng vẻ cô đẹp hế nào, chẳng qua là bình thường đều không biết cách ăn mặc, cho nên khi so sánh cô với các cô gái khác, sẽ thua kém rất nhiều, nhưng khi cô trang điểm nhàn nhạt sẽ có cảm giác ngược lại.
"Thật sao? Được rồi, nhìn buổi tụ hội bạn học hôm nay, vì anh em sẽ phá lệ, em sẽ trang điểm một lần!" Cô dịu dàng cười dí dỏm, tiến lên vài bước, cầm điện thoại di động trên bàn thủy tinh lên, gọi cho chị già của mình.
"A, thật kỳ lạ, sao hôm nay nhớ gọi điện thoại cho chị thế?"
"Chị, chị ở đâu trong thành phố S?" Hạ Thiên Vũ cười khanh khách hỏi.
"Đường trung tâm số 88. Sao thế, em hỏi chuyện này làm gì?"
"Em cần một bộ váy, nhưng, bây giờ em chỉ có hai tiếng đồng hồ, nếu bây giờ từ từ đi thử thì không kịp nữa.”
"Dễ dàng thôi, em chờ đó." Không ngờ tính tình chị Hai nôn nóng như vậy, cô vẫn chưa nói hết lời mà đã ngắt điện thoại di động rồi.
"Nhưng...... Này, Này!" Hạ Thiên Vũ bất đắc dĩ nhìn điện thoại di động, lại ném ánh mắt bất đắc dĩ cho Dương Dịch, đối với chị già nhà mình, cô vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-dai-than-me-khong-de-theo-duoi-dau/2175427/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.