Lăng Nhược Nhược gọi mình đến? Ở biệt viện, Vũ Sương Nhi lòng tràn đầy nghi hoặc, nàng biết Lăng Nhược Nhược gọi mình đến chắc chắn không phải chuyện tốt. Nàng vốn nghĩ Lăng Nhược Nhược sẽ thực thi trả thù mình ngay ngày hôm sau, không nghĩ tới liên tục ba ngày đều không có động tĩnh, đang lúc nàng cự kì bất an, rốt cuộc truyền đến tin Lăng Nhược Nhược gọi nàng.
“Vương phi, chính Vương phi gọi ngài đến.” Uyển Ngữ thật cẩn thận nhìn sắc mặt của Vũ Sương Nhi, gần đây người nào trong biệt viện đều run sợ trong lòng, sợ sơ ý đắc tội nàng, hoặc là khiến nàng xem không vừa mắt bắt được nhược điểm. Mọi người ngay cả thở mạnh cũng không dám, sợ phải chịu tội.
Khuôn mặt tinh xảo của Vũ Sương Nhi như bị đông lạnh, không biết trong lòng đang nghĩ cái gì, nghe được lời của Uyển Ngữ, gương mặt vẫn không chút thay đổi như cũ, càng không nhúc nhích.
Uyển Ngữ không biết nàng nghĩ cái gì, nhưng nha hoàn đến thông báo đã đi rồi, nếu Vũ Sương Nhi đến chậm, chỉ sợ Lăng Nhược Nhược sẽ trách tội xuống.
Vũ Sương Nhi không nói lời nào, Uyển Ngữ cũng không dám nói chuyện, đành phải lo lắng đứng chờ.
Qua một hồi lâu, Vũ Sương Nhi mới thản nhiên đứng dậy, đi hướng ra ngoài. “Đi thôi, chúng ta đi gặp chính Vương phi.” Nàng lạnh lùng nói.
Uyển Ngữ lập tức đi theo.
Đoàn người chậm rãi từ từ đi về phía biệt viện của Lăng Nhược Nhược và Tát Hoàn.
—
“Vương phi, Vũ sườn phi còn chưa tới.” Nha hoàn thiếp thân Thác Vũ của Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cuc-cung-hao-than-bi/1527366/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.