Hôm qua.
Liên đại nhân đánh cờ với bằng hữu trong viện, sau khi uống một hai vò rượu nhạt, trong cơn say, hắn kể rằng mình thường xuyên mơ về một giấc mơ giống nhau, một giấc mộng liên quan đến bầu trời.
"Ồ? Bầu trời trông như thế nào? Bầu trời vừa có thể ngụ ý cho sự nghiệp thành công, vừa có thể đại biểu cho gia đình mỹ mãn nữa đấy. Mà thôi, không quan trọng, để bần đạo bói một quẻ cho ngươi trước." Bằng hữu của Liên Đình là một cư sĩ tu đạo, đạo hiệu Bất Khổ. Hắn ta vốn định đặt cho mình cái tên "Ăn Không Hết Khổ", ngặt nỗi cái tên này quá dài, lại quá mất lịch sự, vị sư phụ bị ép truyền độ cho hắn ta có chết cũng không chịu nhượng bộ, lúc này mới lọc ra hai chữ "Bất Khổ" trong đấy.
Chẳng đợi Liên Đình đáp lại, thanh niên mặc đạo bào có tính cách và tên chả đáng tin cậy ấy đã nhanh chóng móc một chiếc mai rùa trong áo bào ra, nom có vẻ là đồ cổ lâu năm, mặt trên bị mài mòn đến bóng loáng trơn nhẵn.
Đại sư tóc tai bờm xờm vừa đổ đồng tiền vào mai rùa, vừa đắc ý khoe khoang: "Ta nói ngươi nghe, cái mai rùa gieo quẻ này phải chú trọng đến chủng loại rùa hay tuổi của rùa nhiều lắm. Nhưng tiểu đệ bất tài, nên mới vừa lấy nó bên lão tiên sư Tọa Vong Cung, từng được lão nuôi bằng linh khí nữa đấy. Xem như ngươi là người ngoài đầu tiên ta dùng nó, có đủ thành ý không nào?"
"Không cần đâu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-nhoc-la-dai-gian-than/2751030/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.