Liên trạch.
Khi Nhứ Quả khoan thai tỉnh dậy trên sập nhỏ thì đã là buổi chiều, trên người bé đang đắp chiếc chăn mỏng, nằm say giấc dưới màn nắng khiến cả cơ thể đều ấm áp.
Ánh chiều tà vượt qua đồi núi, xuyên qua cửa sổ hoa văn cách tâm lan đến tận chiếc kỷ trà móng ngựa thấp nằm sát bên sập nhỏ, hạ thành những vệt sáng hình hoa từ hoa văn chạm khắc tam giao lục oản [1]. Trước kia Nhứ Quả sống ở Giang Tả, đa phần cửa sổ vùng phương Nam đều có hoa văn vết rạn băng [2], đây là lần đầu tiên bé nhìn thấy kiểu đan xen có thể tạo thành cánh hoa thế này, gộp nhỏ thành lớn, trông vô cùng sống động.
[1] Hoa văn tam giao lục oản, gồm các hình tam giác giao nhau và 6 hình tròn tạo thành bông hoa ở giữa.
[2] Hoa văn vết rạn băng
Hai mắt bạn nhỏ không khỏi xoe tròn, vươn tay ấn vào từng chấm tròn be bé, tựa như một chú mèo con đang đuổi theo ánh sáng, tò mò muốn bắt lấy phong cảnh đầu thu này vậy.
Liên Cẩu Thặng, khụ, không phải, bấy giờ Liên đại nhân đang dựa trên ghế thái sư đối diện, một tay cầm cuộn tình báo, tay còn lại chống cằm trầm ngâm. Dù chẳng làm gì nhưng mỹ nhân vẫn rực rỡ tựa một bức họa truyền thần đầy tao nhã.
Chẳng qua nhanh sau đó "người trong tranh" đã cử động, hắn nhướng mày, nhìn Nhứ Quả sau khi tỉnh lại không khóc cũng chẳng quậy, thích ứng trong mọi hoàn cảnh ấy lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-nhoc-la-dai-gian-than/2751028/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.