“Cả người Kiều Bích Ngọc nóng lên hãm hập, cả người nặng nề, không thoải mái mà quay sang đối diện hai người, mặt vẫn nhâm nghiền, giọng nói trầm trầm,
thiêu thào nói nhỏ: “Con không đối bụng..” Đôi má cô cũng vì nóng sốt mà đỏ hồng lên.
“Quãng thời gian trước ở Thụy Sĩ hắn rất mệt mi, đã vậy lúc trưa còn đầm mưa nữa chứ..”
“Cung Nhã Yến cầm cặp nhiệt độ đo thân nhiệt cho cô, nhịn không được mà nhỏ giọng trách mảng.
…Người thì gầy gò, lại dễ sinh bệnh, còn không
chịu ấn uống tứ tế”
Cuối cùng dì ấy cũng chỉ biết thở dài, từ nhỏ sức
khỏe của Kiều Bích Ngọc vẫn luôn rất tốt, chẳng biết
tại sao từ hồi gả về nhà họ Quách xong lại xây ra nhiều
nhiều chuyện như vậy.
‘Cung Nhã Yến xuống lầu thông báo cho Kiều Văn ‘Vũ chuyện Kiều Bích Ngọc sinh bệnh, sốt 39 độ đổi với người trưởng thành cũng không phải đặc biệt nghiêm. trọng, bà cụ Kiều vẫn không nhịn được, lo lắng hỏi một
câu: “Tại sao đột nhiên lại đổ bệnh như thế chứ”
‘Vé mặt Kiều Văn Vũ đen kịt, nặng rrề như trời giông bão, trong lòng ông lúc này có một cơn giận không
cách nào kìm nén đang chờ bộc phát.
“Trèo cao muốn gả vào nhà họ Quách làm cái gì,.đến bây giờ đã được cái gì chưa mà suốt ngày xảy ra
chuyện rồi bây giờ lại đột nhiên đổ bệnh.
Ngay từ đầu ông đã không đông ý cho cô gả vào nhà họ Quách, không biết tên Quách Cao Minh kia cho con bé được cái gì, mấy thứ như vinh hoa phú quý nhà này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679198/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.