Anta điên cuồng đấm đá vào người Quách Cao Minh đang nhoài người bên mép vực, từ đầu đến cuối anh không hề buông tay, cũng không
nói một lời, thậm chí không một tiếng kêu đau.
Cho đến khi tìm được cơ hội, anh nhanh chóng lật người và dùng chân phải đánh trúng chân bị thương của Anta, cơ thể khổng lồ của
Anta rơi xuống nền tuyết.
Anta mấy lần cố gắng gượng dậy, nhưng sức cùng lực kiệt, cuối cùng hôn mê không ngừng vận động.
Phía trên vách đá, Quách Cao Minh ngay lập tức tăng tốc và kéo cô lên.
Kiều Bích Ngọc cũng rất im lặng, không nhúc nhích, cũng không kêu anh buông tay.
Tại nơi núi tuyết hoang vắng và lạnh lẽo lúc
này vô cùng im lặng.
Cô đang bị treo trên mép vực, không tìm được điểm tựa, xung quanh tất cả đều là tuyết.
Chỉ có thể dựa vào anh.
Nhưng Kiểu Bích Ngọc biết rằng con dao thép đang cắm trên người anh …
Một giọt máu từ trên rơi xuống, dòng máu sền sệt chảy dọc theo cánh tay anh, lướt qua những đầu ngón tay lạnh ngắt, quyện vào tay cô.
Cơ thể cứng ngắc của Kiều Bích Ngọc đang treo lơ lửng trong không trung gần như nín thở, cô không dám hít cái không khí có mùi máu tanh này.
Cho đến khi anh kiên trì, dùng hết sức, cố gắng kéo cả người cô lên từng chút một.
Kiều Bích Ngọc nhanh chóng đứng dậy, con dao găm vào vai phải của anh, cô ngồi xổm, tay phải cầm cán dao mà lòng run lên.
Nửa đầu của lưỡi dao cứa vào da thịt và đâm sâu vào vai anh.
Cô biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679184/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.