“Chuyện lần này đặc biệt thật sự cảm ơn sự giúp đỡ của mọi người, tôi cùng với bà cụ Kiều đã bàn qua với nhau muốn mời mọi người tới nhà họ Kiểu ăn một bữa cơm, không biết mọi người có thời gian hay không?”
Hôm nay Bùi Hưng Nam cùng với Lục Khánh Nam tự mình đến hỏi thăm sức khỏe của Kiều Văn Vũ, bọn họ khiêm tốn lại lễ phép, mọi người nói chuyện cũng rất hòa hợp, bọn họ không tỏ vẻ tự cao tự đại.
Bà cụ Kiều đặc biệt rất thích những chàng trai có giáo dưỡng như vậy, thật khó gặp, Cung Nhã Yến cũng rất thích bọn họ.
“Còn có Quách Cao Minh có sắp xếp được thời gian hay không, giúp tôi hỏi nó một chút.”
Cung Nhã Yến liền nhắc tới Quách Cao Minh, những người bên trong phòng bệnh nghe
đến đây thoáng chút giật mình, sau đó tất cả mọi
người dường như rất ăn ý với nhau, ánh mắt bọn họ đều nhìn về phía Kiều Bích Ngọc ở bên kia.
Kiều Bích Ngọc nghiêng đầu, cố ý tránh khỏi tầm mắt của bọn họ, giả bộ như không có nghe thấy.
Cô đỡ cha mình ngồi lên xe lăn, nghiêm túc
nói: “Đến lúc đi châm cứu rồi.”
Lục Khánh Nam nhướng mày đắc ý, cố ý lớn giọng nói: “Khi nào thì tới nhà họ Kiều ăn cơm
vậy?” Đồ ăn hại.
Kiều Bích Ngọc quay đầu lại, trừng mắt lườm anh ta một cái.
Kiều Văn Vũ ngồi trên xe lăn đột nhiên thấp giọng mở miệng: “Chờ đến khi cơ thể cha tốt hơn, hơn nữa năm mới cũng sắp đến rồi đi.”
Phía sau đám Lục Khánh Nam đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679142/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.