“Cảnh sát giao thông muốn tôi buổi trưa đến đồn một chút, phối hợp làm chứng. Nếu như không có chuyện gì, tôi sẽ quay về Bắc An.”
Kiều Bích Ngọc chính là muốn rời khỏi thành phố Hải Châu không rõ này.
Trên thực tế, cô hiểu rõ, cho dù đi tới đâu cũng không có nơi mà cô thuộc về.
Có lẽ là bởi vì thường ngày cô rất hung dữ, cho dù có chuyện gì xảy ra, cô vẫn luôn rất năng nổ và hoạt bát. Bây giờ Lục Khánh Nam mới chú ý tới sườn mặt xinh đẹp của cô, dường như có
một cảm giác mất mát không thuộc về cô.
Đột nhiên, anh ta có chuyện muốn nói với
“Cô tìm tôi có chuyện gì?” Mà lúc này điện thoại di động của Kiều Bích Ngọc đột nhiên vang lên, cô liếc mặt một cái sau
đó lập tức bắt máy, thanh âm lập tức trở nên
nghiêm túc.
Lục Khánh nam tò mò nhìn về phía màn hình
điện thoại liếc mặt một cái, ai vậy?
Tuy rằng bình thường Kiều Bích Ngọc cũng không mấy gần gũi với mọi người, nhưng cũng không có mấy người khiến cô cảm thấy ghét.
Cô nắm chặt điện thoại, vẻ mặt không mấy kiên nhẫn, giống như sẽ lập tức tắt máy.
Đầu bên kia điện thoại vang lên tiếng của Diệp Vân có chút nóng nảy kèm theo tức giận, mở miệng liền lập tức ra lệnh: “Cô phải lập tức thả Diệp Tuyết ra.
“Dựa vào cái gì?”
Kiều Bích Ngọc lạnh lùng hỏi lại một câu: “Chẳng lẽ hiện tại lại muốn nói chuyện quan hệ với tôi sao? Chị em nhà họ Diệp các người thật sự rất ghê tởm.”
Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679124/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.