Đột nhiên Lục Khánh Nam nhớ tới một vài
chuyện thú vị gần đây.
“Nghe nói người phụ nữ đẻ thuê cho Doãn Thành Trung bị tống ra nước ngoài rồi. Diệp Tuyết sống chết không chịu ký tên ly hôn với anh ta, bây giờ cô ta giống như người điên vậy, đuổi theo mấy cô gái xinh đẹp kia liền đánh chửi nói cái gì hồ ly tỉnh, có một lần còn ồn tới chỗ cục cảnh sát.”
Châu Mỹ Duy kích động mà hỏi lại: “Vậy Doãn Thành Trung cùng cái cô minh tỉnh Lê Yến
Nhi kia thật sự có một chân đúng không?”
Lục Khánh Nam quay đầu nhìn Kiều Bích Ngọc vẫn im lặng ở bên kia, cô giống như không
có chút hứng thú gì với chuyện bát quái này vậy.
Anh ta nói thật: “Quả thật Doãn Thành Trung với Lê Yến Nhi ở bên nhau, nửa năm trước tôi từng nhìn thấy hai người bọn họ cùng nhau đi công tác nước ngoài ở cùng một khách sạn.”
Châu Mỹ Duy mở to hai mắt: “Bọn họ thật sự ở bên nhau sao?”
Hèn chỉ hôm nay Diệp Tuyết nhìn thấy Kiều Bích Ngọc lại tựa như một bà điên, hơn nữa tỉnh thần có chút thất thường.
“Sao Doãn Thành Trung lại yêu nhau với cái cô minh tỉnh quá thời kia chứ?”
Hết lần này tới lần khác lại là Lê Yến Nhi, cái
người đi phẫu thuật thẩm mỹ kia.
Châu Mỹ Duy cũng không để tâm gì, chỉ là cô tò mò mà thôi.
Kiều Bích Ngọc không quá muốn tán gẫu về đề tài, cô nói chen vào một câu: “Lục Khánh Nam, sao anh lại đột nhiên đến thành phố Hải Châu vậy?”
Lục Khánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679118/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.