“Nhà họ Kiều xảy ra chuyện, bây giờ cô ấy đang ở thành phố Hải Châu.”
Người đàn ông đứng trước cửa căn hộ 502 bỗng nhiên hét lớn: “Lục Khánh Nam, tôi muốn nhờ cậu một việc, coi như là tôi nợ cậu, tôi muốn cậu đến thành phố Hải Châu trông chừng cô ấy ngay bây giờ.”
Sắc mặt Lục Khánh Nam vô cùng dữ tợn, bỗng nhiên quay người lại.
Nói chuyện cũng không thèm để ý: “Sao vậy? Không phải cậu lo lắng tôi và cô ấy sẽ xảy ra quan hệ mập mờ sao? Không phải lần trước cậu còn cố ý bảo cô ấy cách xa tôi ra à?”
Quách Cao Minh rất bình tĩnh khi đối mặt với dáng vẻ tức giận của Lục Khánh Nam, anh nhắc đến một chuyện cũ khác: “Lúc cô ấy mang thai thì liên tục bị tấn công, không phải tôi sai người làm, cũng không phải là Đường Tuấn Nghĩa làm… Tôi không tra được đối phương là ai.
Ban đầu Lục Khánh Nam rất tức giận nhưng rồi anh rất ngạc nhiên khi nghe thấy chính miệng Quách Cao Minh nói rằng có chuyện anh điều tra không ra, thật là kỳ lạ.
“Là phụ nữ, nhắm vào Kiều Bích Ngọc sao?”
“Vậy thật là dễ đoán, chẳng qua là mấy người phụ nữ yêu mến cậu mà thôi. Chắc hẳn là cậu không hiểu rõ phụ nữ rồi.. Một khi phụ nữ bắt đầu ghen tị thì họ như người điên vậy, chuyện mà bọn họ muốn làm khẳng định là muốn Kiều Bích Ngọc một xác ba mạng. Nếu như Kiều Bích Ngọc xảy ra chuyện gì bất trắc thì tất cả đều là do cậu ban tặng cả mà thôi.”
Lục Khánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679115/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.