Đĩa thịt bò lớn trước mặt đã bị Bùi Hưng Nam giải quyết sạch sẽ, hương vị đúng là rất tuyệt và cũng khiến cho bản thân anh ta cảm
thấy hài lòng.
Ngẩng đầu nhìn, Châu Mỹ Duy ở phía đối diện vẻ mặt xanh xao, dường như không có cảm giác thèm ăn, chỉ ăn một chút, may mắn là không
cần phải dỗ dành cô ấy về việc uống thuốc. “Còn sốt không?”
Bùi Hưng Nam đứng dậy giúp cô ấy thu dọn bát đũa, nhìn thấy cô ấy mặt mày tái nhợt, liền tính toán có nên đưa tới bệnh viện hay không.
“Sau khi đo thì cơ thể đã trở lại bình thường nhưng đầu vẫn cảm thấy nặng, có thể là do bị cảm.”
Châu Mỹ Duy trả lời chậm chạp, nhìn người đàn ông trước mặt cầm bát đũa đi vào trong
phòng bếp chuẩn bị rửa, cô ấy theo bản năng liền đứng dậy: “Để tôi rửa”
Bùi Hưng Nam liền mặc tạp dể, quay đầu biểu tình có chút phức tạp mà nhìn cô ấy: “Không cần lo lắng, tôi sẽ không đập vỡ bát nhà cô đâu.”
“Tôi không phải có ý này, bây giờ đang là mùa đông mà trong vòi lại không có nước ấm, anh cũng không quen với đồ trong phòng bếp.”
Châu Mỹ Duy yếu ớt giải thích một câu, sao cô ấy có thể để cho một ông chủ lớn như anh ta làm những công việc như thế này.
“Tôi đường đường là một người đàn ông mà phải sợ nước lạnh sao?”
Bùi Hưng Nam xụ mặt, giống như cảm thấy không thoải mái khi cô ấy cứ nói như vậy: “Về giường nằm đi.”
“Việc rửa bát đơn giản như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679108/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.