“Cô Bích Ngọc là vợ của Tổng giám đốc Quách sao?”
Vẻ mặt của mọi người vốn đã hoảng hốt lại càng thêm kinh ngạc: “Giám đốc Hà, chuyện này
là thật sao?”
Khuôn mặt của Hà Thủy Tiên vốn đã rất khó coi, nếu có ánh sáng ở góc này, bọn họ thậm chí có thể thấy rõ cô đang nghiến răng nhìn vị khách không mời đối diện.
“Cô Lê, đây là buổi họp mặt nhỏ của chúng tôi, cô đến đây làm gì”
Cô ta nghiến răng nhấn mạnh những từ cuối cùng, chỉ có hai người nghe rõ.
“Dạo này rảnh quá. Tình cờ có thẻ thành viên của câu lạc bộ này nên vào giải khuây.”
Lê Yến Nhi không hề kiêng ky, châm một điếu thuốc bắt đầu hút, sau đó phun ra một làn khói trắng, quay đầu nhìn người khác nở nụ cười quyến rũ.
“Vừa đi vào, tôi nghe nói bạn bè của cô rất quan tâm đến cô Bích Ngọc, bọn họ hỏi cô. Cô Hà, cô lại giả vờ không muốn nói sao?”
Cô ta nhún vai, giọng điệu khá bình tĩnh và chững chạc như đang nói đùa: “Tôi không còn cách nào đành làm việc thiện, nhắc nhở bọn họ một chút, tránh cho bọn họ đắc tội với bảo bối của Tổng giám đốc Quách, thế thì sẽ phiền to.”
Những gì cô ta nói, mọi người có mặt đều nghe rõ.
Tất cả mọi người đều là người sắc bén, cũng không hỏi Hà Thủy Tiên nữa, ánh mắt rơi vào vị khách xa lạ, lại nhìn thêm một chút.
Lê Yến Nhi, tất cả người phụ nữ ở đây đều biết cô ta. Cô ta từng ỷ lại việc mình là bạn gái của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679082/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.