Tối hôm qua, cô bị gã điên ở trên tầng làm ồn nửa đêm, cũng may sau 12 giờ thì đã yên tĩnh trở lại, nếu không cô thật sự sẽ xông lên tầng đánh anh ta mất.
Cô cứ nhớ mãi về lời đồn căn phòng ma ám 402 mà những người ở trước đó từng kể, sau đó đầu óc bị choáng váng bởi tiếng động trên tầng lại khiến cô gặp ác mộng cả đêm.
Cô mơ thấy mình đang ở trong một căn phòng rộng lớn xa lạ, trong phòng không có gì hết, chỉ có duy nhất một chiếc giường lớn màu trắng ở chính giữa, cô bị trói ở trên đó, không cử động được tay chân.
Cô sợ hãi vùng vẫy, sợi dây thừng dày đến mức trói chặt tay chân cô không tài thoát ra được.
Sau đó, một bóng đen đẩy cửa đi vào, cô
không thể nhìn rõ dáng vẻ đối phương, có lẽ là do cô bị trói tay chân.
Cô cố thẳng người lên để nhìn thì thấy thân hình của người đối diện vô cùng đáng sợ.
“Anh là ai?”
“Anh muốn làm gì tôi, rốt cuộc tôi đã đắc tội gì với anh?”
Trong cơn mơ màng, cô cố gắng bình tĩnh lại, cố gắng thương lượng:
“Nếu tôi thật sự làm sai điều gì, tôi sẽ xin lỗi và làm những gì mà anh muốn.”
Nhưng người đàn ông chỉ lặng lẽ đứng ở đầu giường, không nói một lời nào.
Cuối cùng cô không kìm chế được sự sợ hãi, hét lên: “Anh có thể hại tôi, tôi không sợ khổ không sợ đau, nhưng xin anh trả con lại cho tôi,
chúng còn nhỏ như vậy, đừng làm tổn thương tới chúng, trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679058/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.