Kiều Bích Ngọc nhất quyết muốn chuyển ra ngoài sống.
Châu Mỹ Duy không thể níu kéo được vì vậy cô ấy đành cố gắng gọi cho Đường Tuấn Nghĩa, hy vọng tìm được cứu binh về hỗ trợ nhưng nhận lại chỉ là thất vọng, dường như Đường Tuấn Nghĩa rất bận rộn.
Hôm nay là thứ bảy không có việc gì, vết thương ở mắt cá chân của Kiều Bích Ngọc cũng không ảnh hưởng đến việc đi lại, băng gạc trắng trên chân đã được tháo hết. Vì vậy sau khi hai người ăn cơm trưa xong thì Châu Mỹ Duy đành phải theo cô đi xem phòng.
Dựa theo các bài đăng trên mạng, bọn họ tìm được một căn hộ nhỏ một phòng ngủ, một phòng khách nằm ở trung tâm thành phố, nội thất đều mới, giá thuê cũng tương đối phải chăng.
“Tám triệu một tháng, một năm trả tiền thuê nhà một lần, cộng thêm 70 triệu tiền cọc. Muốn thuê hay không, nhanh chóng quyết định đi, đừng có lãng phí thời gian của tôi.”
Chủ thuê nhà là một người đàn ông tầm 30 tuổi, cao khoảng 1m7, ăn mặc giản dị, đeo kính, dáng dấp cũng rất nhã nhặn, nhưng giọng điệu lúc nói chuyện lại rất khắt khe.
“Một năm trả tiền thuê một lần, lại còn muốn 70 triệu tiền cọc, sao anh không lên trời ở luôn đi.” Châu Mỹ Duy tức giận.
Chủ thuê nhà khoa trương: “Đồ trang trí, nội thất chỗ tôi đều là đồ mới đó, tiền cọc tính 70 triệu là còn ít đấy. Phòng ở đến hạn nghiệm thu nếu hư hỏng ở đâu các người còn phải bồi thường nữa kìa, ở xung quanh đây cho thuê nhà đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679053/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.