“Chị dâu đâu?”
Gần bảy giờ, tất cả mọi người nhà họ Quách đều ngồi trước bàn ăn dài chờ dùng bữa, không khí nhẹ nhàng, vừa nói vừa cười.
Dì Phương chỉ dẫn người giúp việc đặt đồ ăn ngay ngắn lên bàn, món ăn hôm nay phong phú hơn bình thường, sau cùng còn đặt một cái bánh sinh nhật ba tầng lên bàn. Thế nhưng vẻ mặt của tất cả mọi người lại bị câu hỏi nghi ngờ “Chị dâu đâu?” của Quách Thanh Châu làm cho thay đổi.
Hôm nay là sinh nhật của Quách Thanh Châu, Bùi Hưng Nam và Lục Khánh Nam cũng bị gọi qua góp vui. Thật ra đây là ý của ông cụ Quách, bởi vì lúc trước nhà họ Quách đã xảy ra quá nhiều chuyện không vui, hơn nữa đại thọ tám mươi tuổi năm nay của ông cụ cũng bị bỏ lỡ, vì thế mượn ngày sinh nhật của Quách Thanh Châu để thả lỏng tâm trạng một ít.
Nhưng Quách Thanh Châu nghiêm túc ngồi trước bàn ăn, sau đó nhìn xung quanh một hồi lâu bèn phát hiện trong nhà thiếu một người, do dự rất lâu mới sợ sệt hỏi sao chị dâu của cô ta không có mặt.
Giờ khắc này, vẻ mặt mọi người giống như không biết phải trả lời với cô ta thế nào.
Quách Thanh Châu bị tự kỷ, suy nghĩ cũng vô cùng đơn thuần. Hôm nay ông cụ Quách cố ý mặc một bộ trang phục đầy không khí vui mừng, nghe thấy cô ta đơn thuần nói ra thắc mắc của mình thì vẻ mặt cũng không nhịn được mà trầm xuống.
“Kiều Bích Ngọc không phải chị dâu của cháu.”
Giang Mỹ Linh tàn nhẫn liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679046/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.