Lúc ba giờ chiều, Châu Mỹ Duy đang rửa bát ở nhà họ Bùi thì nhận được một cuộc gọi.
Là Cung Nhã Yến gọi điện thoại tới, bà ấy nói rằng bà ấy đã gọi cho Kiều Bích Ngọc nhưng không có ai trả lời điện thoại.
“Hôm nay Kiều Bích Ngọc ở nhà một mình, cháu đang ở bên ngoài.” Châu Mỹ Duy nghe bà ấy như vậy, trong lòng cũng có chút lo lắng: “Một lát nữa cháu sẽ gọi cho cậu ấy thử xem sao.”
“Gần đây trạng thái tinh thần của Kiều Bích Ngọc cũng không tệ lắm.”
Châu Mỹ Duy trò chuyện với bà ấy vài câu, thật ra cô ấy đã không gặp Cung Nhã Yến nhiều ngày rồi. Vì thế cô ấy bèn chủ động hẹn bà ấy tối nay đến ăn tối trong căn hộ, Cung Nhã Yến đã vui vẻ đồng ý.
Sau khi Châu Mỹ Duy cúp điện thoại, cô ấy lập tức gọi vào điện thoại di động của Kiều Bích Ngọc.
Nhưng chỉ có tiếng tút tút máy bận.
Trong lòng sinh ra một cảm giác lo lắng bất an, cô ấy vội vàng nói vài câu với Bùi Hưng Nam rồi thu dọn đồ đạc và vội vã về nhà.
Thật ra, ở căn hộ không có chuyện gì xảy ra với Kiều Bích Ngọc. Cô chỉ vừa vào phòng khách tìm thuốc, điện thoại di động thì bị cô ném lên tủ tỉ vi trong phòng khách.
Cô tìm thấy một lọ thuốc điều trị trầm cảm do bệnh viện kê cho mình, Kiều Bích Ngọc mở nắp và lấy ra hai viên, trực tiếp nuốt chửng mà không uống nước, biểu cảm khi cô uống thuốc vô cùng máy móc.
Cô không muốn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679044/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.