Vẻ mặt của Kiều Bích Ngọc hơi ngẩn ra,
quay đầu nhìn sang người đàn ông ở bên cạnh,
nghỉ ngờ hỏi một câu: “Anh cúp máy rồi à?”
Sau khi nói xong, cô cảm thấy hơi lo lắng.
Kiều Bích Ngọc mấp máy môi, có phần quái
gở lẩm bẩm một câu: “Quách Cao Minh, anh nói
gì với dì út của em thế, tại sao dì ấy lại cúp máy.”
Sắc mặt của người đàn ông ngồi bên cạnh
lập tức tối sầm.
Tức giận đưa điện thoại lại cho cô, anh lạnh
lùng hừ một tiếng: “Không biết.
Kiều Bích Ngọc nhận lấy điện thoại di động
của mình, nhìn thấy cuộc gọi đã bị kết thúc trên
màn hình, cô thở dài một hơi: “Có phải là do anh
nói chuyện làm dì ấy sợ hay không”
Vẻ mặt Quách Cao Minh trầm xuống, tâm
trạng anh càng thêm khó chịu.
Chẳng qua anh cũng lười so đo với cô nhóc
này, anh nhìn về phía bên cửa sổ xe, tài xế đã vội
vã chạy về phía bên này.
Lúc trước xe đang chạy với tốc độ bình
thường trên đường, đột nhiên có một chiếc xe tải
màu đen xông ngang qua đường, xe của bọn họ
đột nhiên phanh lại, điện thoại di động của Kiều
Bích Ngọc bị rơi xuống sàn xe.
Ở đầu dây bên kia điện thoại, Cung Nhã Yến
nhận ra không thích hợp, bà ấy quan tâm hỏi một
câu xảy ra chuyện gì.
Vốn dĩ Kiều Bích Ngọc dự định cúi người
nhặt điện thoại di động của mình lên, chẳng qua
động tác của Quách Cao Minh nhanh hơn cô,
nhưng còn chưa trả lời, Cung Nhã Yến lại đột
nhiên nghe được giọng nói của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1678948/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.