“Sao thế?”
Quách Cao Minh cúi đầu nhìn người phụ nữ
trước mắt, rõ ràng dáng vẻ của cô không vui.
Kiều Bích Ngọc liếc thoáng qua anh, cúi đầu
không nói chuyện.
“Đúng rồi, chẳng phải Bùi Hưng Nam nói
muốn đến đây à, đã nhiều năm không gặp anh ta
rồi” Trên mặt Hà Thủy Tiên mang theo ý cười,
đột nhiên hỏi một câu.
Lục Khánh Nam lên tiếng: “Thủy Tiên, em
quả thật nhiều năm không gặp Bùi Hưng Nam
rồi, năm nay con trai của cậu ta đã năm tuổi.
“Nhất định là dáng dấp của thằng nhóc kia
rất đẹp trai.”
Nói đến con trai của Bùi Hưng Nam, Quách
Cao Minh cũng lạnh nhạt lên tiếng: “Hôm nay Bùi
Hưng Nam cũng dẫn theo đứa nhỏ đến.”
Tuy tính tình của Quách Cao Minh rất lạnh
lùng, chẳng qua anh rất thích đứa nhỏ nhà Bùi
Hưng Nam kia, thằng nhóc rất thông minh.
Lục Khánh Nam cũng rất thích đứa nhỏ nhà
họ Bùi này, cười rất vui vẻ: “Thủy Tiên, một lúc
nữa em gặp thằng nhóc Bùi Thanh Tùng kia, em
nhất định sẽ thích thằng bé, thằng nhóc này lớn
lên dáng dấp trắng nõn như Bùi Hưng Nam,
nhưng thật ra là rất phúc hắc.”
Mấy người bọn họ, anh một câu tôi một câu,
tán gẫu chuyện xưa, Kiều Bích Ngọc an tĩnh ngồi
một bên, từ đầu đến cuối cô không lên tiếng, bởi
vì những câu chuyện này, vốn dĩ không thuộc về cô.
“Như vậy cô nàng họ Quan kia cũng phải đi
theo, thôi đi, hôm nay khó có dịp mấy người
chúng ta ra ngoài tụ hội, loại phụ nữ kia dẫn theo
chỉ mất hứng.” Lục Khánh Nam nói thẳng, sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1678929/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.