“Lần này may mà đưa đến bệnh viện kịp thời.”
“Cảm xúc của người bệnh vô cùng không ổn định, không được để
cô ấy chịu kích thích, chúng tôi đề nghị ít nhất phải nằm viện một
tuần, còn có về việc xuất huyết…
“Ra ngoài, ra ngoài…”
Bác sĩ điều trị chính ở trong phòng bệnh nói được một nửa, người
phụ nữ trên giường bệnh đột nhiên sắc mặt căng thẳng nhổm người
dậy, sắc mặt trắng bệch, cánh môi run rẩy hét lớn về phía ngoài
phòng bệnh.
Bác sĩ và y tá trong phòng lập tức quay đầu, Doãn Thành Trung
lại nhanh chóng chạy ra khỏi phòng bệnh, đè thấp âm thanh: “Tôi nói
rồi, anh đừng qua đây kích thích cô ấy nữa!”
Quách Cao Minh chết sững ở cửa phòng bệnh, trên gương mặt
lạnh lùng là sự phức tạp chưa từng có.
“Cao Minh, Kiều Bích Ngọc cô ấy có thể là thật sự không thoải
mái, chúng ta đến thăm cô ấy sau đi.“ Lục Khánh Nam ở sau lưng
khuyên anh một câu.
Anh sợ nhất là Quách Cao Minh sẽ nổi đóa ngay tại đây, có ai
dám hét lớn đuổi anh ra ngoài như vậy đâu.
Rầm!
Cửa phòng bệnh bị tốc độ nhanh chóng sập vào, cứ thế, nhốt
Quách Cao Minh ở bên ngoài.
Mà anh lại không hề ngăn cản.
Quách Cao Minh không nghe được âm thanh bên trong, cũng
không có hành động gì, nhìn cánh cửa bị đóng chặt trước mắt, đột
nhiên trầm mặc.
Lục Khánh Nam sau lưng có chút lạnh, nếu như muốn xông vào,
cánh cửa tầm thường này, anh một chân cũng có thể làm hỏng khóa
cửa.
“Chuyện này về sau đừng nhắc đến trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1678845/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.