Mưa đã tạnh.
kiều Bích Ngọc ăn bánh mì do vợ chống nhà họ Mạc chuẩn bị
cho bọn họ, sau đó nổi lời cảm ơn với đôi vợ chẳng nhiệt tình, bọn họ
lập tức phải nhanh chóng trở về
Bởi vì hôm nay là đêm 30, trong lòng mọi người đều muốn về nhà
đoàn viên.
Kiều Bích Ngọc lén nhìn thoáng qua Quách Cao Minh, kế hoạch
hôm trước của bọn họ vốn là về thành phố Bắc An đón năm mới với
ông cụ Quách, không ngỡ gặp phải chuyện này, xem ra phải nhanh.
chồng trở về, tính cách của ông cụ không dễ phục vụ,
Nhưng Kiều Bích Ngọc vừa định rời đi theo bọn họ, lại bị anh Mạc
oi lạ: “Tôi thấy cô vẫn nên ở lại chỗ chúng tố thì hơn.”
“Tối hôm qua mưa to, khiển đất đá trôi xuống, chôn nhiều đồng
tuộng nhà ngồi, bốn phía biến thành đống hoang tàn, đường núi khó
đi.”
Hiểm khi Lục Khánh Nam cũng nghiêm túc mở miệng: “Kiểu Bích
Ngọc vẫn nên ở lại đây di, hiện giờ ngọn núi cũng có khả năng sập
xuống bất cứ lúc nào, nước sông còn chưa rút xuống hoàn toàn, đợi
chúng ta trở về lại phái người đi đón cô ấy..” Dù sao Kiểu Bích Ngọc
mang thai, cơ thể yếu ớt không thích hợp quá một nhọc.
Mấy người im lặng đối diện một lát, cuối cùng ánh mắt đều nhìn
về phía Quách Cao Minh.
Quách Cao Minh nhìn thoáng qua Kiểu Bích Ngọc, bổng nhiên
bước tới bên cạnh cô, không nhiều lời, nắm lấy tay cô, mang theo cô
đi thẳng ra ngoài cửa
“Cô ấy đi cùng tôi” Quách Cao Minh chỉ lạnh nhạt nói một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1678822/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.