“Có mệt hay không?” Tần Phong đưa cho Mạn Mạn một bình nước, hôm nay nhìn cô vui quá mức rồi, mỗi trò trong khu vui chơi cô đều chơi một lần, trừ trò nhảy Bungee, bởi vì quá cao, cô lại không có đủ can đảm, mà Khoái Khoái vẫn luôn không có hứng thú gì, nếu Mạn Mạn không lôi kéo nhóc, chắc nhóc sẽ không chơi một trò nào.
“Cám ơn, em không mệt, bảo bối con có mệt hay không?” Mạn Mạn hỏi nhóc con nãy giờ không nói một lời nào, một lần nữa cô cảm thán mình lại sinh một quái thai, nhìn những người bạn nhỏ ai cũng chơi thật phấn khích, chỉ có con trai cô lại không, ai thật là nhức đầu, con trai cô khi nào mới có bộ dáng giống trẻ con đây.
“Nếu mệt thì chúng ta về đi, về nhà con sẽ làm thịt kho tàu ẹ.” Khoái Khoái hơi hất mày, nếu không ngăn cô lại, nói không chừng cô còn dẫn nhóc đến mấy chỗ kì quái nữa. Những nơi đó đều là chỗ dành cho trẻ con, nhóc thì chẳng muốn chơi chút nào, nhóc đã là người lớn rồi, những thứ này, không hấp dẫn được nhóc đâu.
“A, thật hả con trai, con không gạt mẹ chứ?” Đã thật lâu không ăn thịt kho tàu rôi.
“Thật, chỉ cần mẹ lập tức về nhà, con sẽ làm ẹ.” Nhóc luôn có cách đối phó cô.
“Được, được, chúng ta về nhà, Phong, nhanh về nhà thôi.” Vừa nói cô vừa lôi kéo bọn họ chạy về hướng bãi đậu xe, thịt kho tàu, thịt kho tàu, trong mắt cô giờ đây đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-con-tranh-sung-me-cha-khong-phai-nguoi/775975/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.