Một bữa cơm rốt cuộc cũng kết thúc trong u ám cùng mờ ám, tại sao lại nói như vậy chứ, nhưng thật sự chính là như vậy đấy, Tần Phong cùng Bạch Kiểu Thiên vẫn luôn chiến đấu trong bóng tối (u ám),về phần mờ ám ư, đương nhiên là do Triệu Linh Linh cùng Tư Đồ Hoàng rồi, thật ra thì dù Tư Đồ Hoàng lấy lòng đến cỡ nào, thì Triệu Linh Linh vẫn giữ một bộ dạng tránh né. Còn Thường Mạn Mạn thì vui vẻ nhất rồi, ví dụ như cô vừa nói muốn ăn tôm, thì có ngay một đĩa tôm ngay trước mắt, vừa định uống nước thì có ngay ly nước đưa tới trước mặt, thật tỉ mỉ, mặc dù cô có chút cảm thấy kỳ lạ, vì sao Tần Phong lại chu đáo như vậy, nhưng chỉ cần Tần Phong nói một câu “bạn bè nên đối xử tốt với nhau”, cô liền không nghi ngờ nữa, an tâm tiếp nhận sự phục vụ chu đáo. Về phần Bạch Kiểu Thiên ư, tức giận không ổn tí nào, hắn cùng Mạn Mạn mới vừa hợp lại với nhau, cũng không muốn vì bất kì chuyện gì mà khiến cho tình cảm của hai người xuất hiện vết rách, để cho người khác chiếm mất hạnh phúc của mình. 
“Mạn Mạn tôi đi trước đây, lần sau có thời gian sẽ nói chuyện nhiều hơn.” Tần Phong hướng Thường Mạn Mạn phất tay một cái. 
“Ừ, hẹn gặp lại.” Thường Mạn Mạn mỉm cười nói. 
“Hoàng, có phải anh thích Linh Linh không !?.” Đợi bọn hắn đi xong, Thường Mạn Mạn mập mờ nói với Tư Đồ Hoàng. 
“Gì, rõ ràng như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-con-tranh-sung-me-cha-khong-phai-nguoi/775959/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.