Đoàn người đi vào phòng họp.
“Chẳng lẽ anh là khách hàng của chúng tôi.” Thường Mạn Mạn mỉm cười, nói với Tần Phong.
“Ừ, không ngờ cô lại làm việc ở đây.” Tần Phong tặng cho cô một nụ cười mỉm tuyệt mĩ, nụ cười này khiến trái tim nhỏ của Mạn Mạn nhảy loạn, yêu nghiệt chính là yêu nghiệt, nụ cười tươi tắn cũng mê người như vậy. Cô cố áp chế trái tim loạn nhịp của mình.
“Đúng nha, không ngờ lại trùng hợp như thế.” Mạn Mạn đỏ mặt nói.
“Hai người quen nhau?” Bạch Kiểu Thiên vô cùng khó chịu nói.
“Ừ.” Thường Mạn Mạn không chú ý tới gương mặt tối đen của Bạch Kiểu Thiên.
“Được rồi, chúng ta đi họp thôi.” Tần Phong cắt lời, hắn chính là muốn Bạch Kiểu Thiên hiểu lầm. Hắn rất không cam tâm, tại sao mỗi lần hắn gặp Mạn Mạn, đều bị Bạch Kiểu Thiên cướp đi. Lần này hắn quyết sẽ không buông tay.
Bạch Kiểu Thiên lạnh lùng liếc mắt nhìn Tần Phong, hắn biết lần hợp tác này nhất định là có âm mưu, mà thôi xem thái độ hắn ta với Mạn Mạn, hắn khẳng định hắn ta đối với Mạn Mạn, nhất định là có mưu đồ. Hắn sẽ chú ý.
“Dĩ nhiên, Tần tổng, chúng ta bắt đầu đi.” Bạch Kiểu Thiên cố đè nén xuống bực tức, khách khí nói.
“Triệu thư ký, lấy tài liệu ra cho Bạch tổng xem đi.” Tần Phong công thức hóa nói với Triệu Linh Linh.
Vì đang bận trợn mắt với Tư Đồ Hoàng, Triệu Linh Linh không nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-con-tranh-sung-me-cha-khong-phai-nguoi/775956/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.