Nửa tháng sau ánh mặt trời đặc biệt tươi đẹp, một ngày sau buổi trưa, có người ngoài cửa ấnchuông vang lên, Trì Đông Chí mở cửa ra nhìn, là cái người thiếu niên vô duyên vô cớ biến mất một tháng kia, mặt mũi trẻ con, lau mồ hôi, tuônra những nụ cười.
Trì Đông Chí không mời anh ta vào, liền đứngbên cạnh cửa như thế cười như không cười nhìn anh ta. Đứa nhỏ này thật sự là có tiền đồ, vô thanh vô thức vừa đi là liềnmột tháng, ngay cả một chút tin tức cũng không có, đột nhiên tạm biệt,lại phát hiện ra không có cậu ta và Cốc Tử bên cạnh trêu ghẹo tranh cãimỗi ngày, thật có chút vắng vẻ.
“Sư phụ, chị xem em mang cái gìcho chị nè?” Chu Nhiễm thần bí hề hề di chuyển một bể cá từ phía sausang, nhỏ bé mà đẹp đẽ, đủ loại cả cảnh nhiệt đới vẫy cái đuôi to lớnchào hỏi, đếm một chút, lại có tầm hơn mười con.
Trì Đông Chínhìn vui vẻ, hơi hơi dịch người nhường anh ta tiến vào, nhìn anh ta ngồi chồm hổm bận rộn bên cạnh cửa sổ, bộ dạng chăm chỉ trước mắt, làm anhta tăng thêm mấy phần nhan sắc.
Thời gian quen biết không ngắn,hôm nay mới đúng là lần đầu tiên quan sát tỉ mỉ đứa nhỏ này. Chu Nhiễmlớn lên rất ưa nhìn, nhưng lúc mới nhìn thật sự không khơi lên sự chú ý, lần thứ hai nhìn kỹ mới cảm thấy đẹp trai, nhưng chính anh ta cũngkhông phát hiện ra điều đó.
Sau ngày hôm đó, Chu Nhiễm bắt đầumỗi ngày tới cục cảnh sát, sáng sớm lúc đi làm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-xuong-suon-thu-hai/2167738/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.