Thật raVương Thục Hiền thì rất dễ chăm sóc, cơ bản chỉ cần nấu cơm ngon, giúpbà dọn dẹp phòng khách, phòng ngủ, toilet là được rồi. Trước khi mở cửaTrì Đông Chí hơi đắn đo một chút về củ cải và xương sườn trên tay, không biết mình nấu canh có ngon như bà hay không
Không đợi cô móc chìa khóa ra, Vương Thục Hiền đã tới mở cửa, đứng tại cửa, nở nụ cười thoải mái. _Thiên Yết_dđlqd.com_
"Sao giờ mới trở về, đơn vị rất bận sao?"
"Không phải, con đi mua thức ăn."
Trì Đông Chí cố ý cười rất vui sướng.
“ Lần này không được khoác lác nữa đâu đấy, phải đảm bảo đưa món ăn ngon lên đó!”
“Được rồi, con sẽ chọn những nguyên liệu tươi ngon nhất là được chứ gì!”
Vương Thục Hiền cười cưng chiều.
"Mau tới đây xem ai tới này."
Ánh mắt Trì Đông Chí ngưng trệ trong ba giây, người ngồi trên ghế sofa từtừ đứng dậy, giọng nói trầm thấp nhẹ nhàng, nét mặt hờ hững, dù so vớikhuôn mặt lúc nhỏ như thế nào cũng không thể tưởng tượng nổi đây là cùng một người, cảm giác rất kì diệu, lạ lùng.
"Đã quá lâu rồi không gặp, Đông Đông."
Tô Nhượng ngọc thụ lâm phong, rõ ràng mấy ngày trước hai người mới gặp mặt nhau, mà giờ này anh lại trợn tròn mắt nói dối.
Cảm giác rất lạ lẫm, Trì Đông Chí khẽ cúi đầu xuống, phối hợp với anh.
"Phải, đã lâu không gặp, anh trở về lúc nào?"
"Được một thời gian rồi."
"Vâng, anh ngồi chơi, em đi nấu cơm."
Tô Nhượng nhìn cô lạnh nhạt xoay người đi vào phòng bếp, tay chân hết sứcnhanh nhẹn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-xuong-suon-thu-hai/112689/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.