Cuộc sống của Mộc Tiểu Thụ nên như thế nào?
Rất nhiều lúc, cô từng lén ảo tưởng, nếu không tới Quỳnh Tạ, cô sẽ sống cùng ông bà ngoại, phiền não lớn nhất mỗi ngày chính là làm thế nào có dũng khí đấu trí với bà ngoại, đồng thời vắt hết óc mình để đem bức tranh xấu xí của mình treo cạnh những bức vẽ xinh đẹp của ông ngoại. Trải qua năm tháng, dưới sự hun đúc của hai ông bà cô sẽ trở thành một thục nữ đoan trang tao nhã, sau đó gặp một người có tài dịu dàng, vợ chồng tôn trọng lẫn nhau, cùng chung tiếng nói, giống như ông ngoại và bà ngoại.
Nhưng mà mọi thứ đều trở thành bọt nước ngay khoảnh khắc tiến vào Quỳnh Tạ.
Trong lòng cô không phải không hận, nhưng mà ý hận này khó mà tìm được lối ra để phát tiết. Vào đêm khuya thanh vắng, trong bóng tối tại nhà họ Mộc càng tăng thêm nỗi đau về ba mẹ và ông bà ngoại của cô, mặc cho thừa số thù hận cắn nuốt trái tim cô. Nhưng vào ban ngày, cô lại phải ngoan ngoãn gọi cái tên đao phủ kia là “ông nội”.
Một tên đao phủ bóp méo cuộc sống của cô.
Cô luôn hiểu được trong xương cốt mình là một người cực đoan. Cực đoan kiên cường đủ để chống cự mọi gian khổ mà tỏ ra điềm nhiên như không, nhưng lại cực đoan yếu ớt, một cây kim mảnh mai bất ngờ đâm trúng từng lớp phòng ngự mà cô dựng nên, như là quân cờ Domino, càng dựng nhiều tường thành, càng sụp đổ bi thảm hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-xoai-gian-nho/2401719/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.