Mộc Tiểu Thụ nhìn Đan Hiểu Thanh, đầu óc hỗn loạn chợt tỉnh táo.
“Cô làm sao đi lên đây?” Cô hỏi. Phòng sách ở tầng ba, Đan Hiểu Thanh chỉ dựa vào hai tay hai chân mà trèo lên ban công lại không bị bảo vệ phát hiện?
Đan Hiểu Thanh dửng dưng: “Thì trèo lên, chút công phu như vậy tính là gì chứ.”
“Cô như thế…trèo lên, không bị những người khác phát hiện ư?” Trong ánh mắt Mộc Tiểu Thụ đúng lúc hiện lên vẻ hoài nghi.
Đan Hiểu Thanh dùng ánh mắt khinh miệt lườm ra ngoài cửa sổ: “Cô chỉ cái đám ăn hại kia à? Bị bọn họ phát hiện mới là bẽ mặt đấy.”
Mộc Tiểu Thụ cảm thấy đầu óc rối ren, chỉ trong nháy mắt, cô đã đưa ra quyết định. Cô ngẩng đầu nhìn Đan Hiểu Thanh, mỉm cười: “Thực ra, Tiêu Thanh Nhượng không phải là anh trai của tôi.”
Đan Hiểu Thanh sửng sốt.
“Anh ta ép nhốt tôi trong này, nói là muốn…cưới tôi.” Mộc Tiểu Thụ cẩn thận quan sát sắc mặt của Đan Hiểu Thanh.
Quả nhiên, Đan Hiểu Thanh giận tím mặt: “Cô nói bậy! Cô trông thế này, Thanh Nhượng làm sao sẽ thích cô chứ?”
Mộc Tiểu Thụ bình thản: “Vậy cô xem đi, trong ngôi nhà này ngoài tôi ra còn có những người khác sao.”
Đan Hiểu Thanh khựng lại, sau một lúc lâu cô ta đột nhiên nghĩ tới gì đó: “Cô là người nhà họ Mộc?”
Mộc Tiểu Thụ không đáp.
Đan Hiểu Thanh tự mỉm cười: “Sao thế được? Đó là chuyện mấy chục năm trước ông cụ thuận miệng nói thôi…”
Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-xoai-gian-nho/2401717/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.