Thẩm Oánh vào đài truyền hình không bao lâu, nhưng cô đã thực hiện rất nhiều cuộc phỏng vấn.
Lúc phỏng vấn, cô cũng từng gặp phải những người cực kỳ bài xích với giới truyền thông, nhiều nhất là họ không nhận lời phỏng vấn chứ sẽ không trực tiếp đạp đổ máy quay như Từ Dân Thành.
Ai làm truyền thông cũng biết máy quay phim rất đắt.
Có người nói đùa rằng, thợ quay phim phải sống chết cùng máy quay, câu nói này không hề cường điệu chút nào.
Cho nên lúc Từ Dân Thành đá ngã máy quay thì Thẩm Oánh liền ngẩn người.
Cô tức giận nhìn Từ Dân Thành: “Anh không nhận lời phỏng vấn của chúng tôi cũng được, nhưng anh không thể không tôn trọng thành quả lao động của chúng tôi như thế.”
Từ Dân Thành cười khẩy, hỏi cô: “Cô cũng biết hai chữ tôn trọng viết thế nào sao?”
“Tất nhiên là tôi biết. Ít nhất, tôi sẽ tôn trọng thành quả lao động, tôn trọng nghề nghiệp của người khác.” Thẩm Oánh nói.
Từ Dân Thành giơ tay chỉ vào Thẩm Oánh, “Vậy cô có tôn trọng bọn họ chưa? Không phải chỉ là vấn đề bán máu thôi sao, hỏi đi hỏi lại mấy lần như vậy có gì hay không?”
Thẩm Oánh bị Từ Dân Thành làm cho nghẹn họng. Một lúc sau cô mới trả lời: “Chúng tôi chỉ muốn làm cho xã hội chú ý đến vấn đề này, sau khi chương trình được phát sóng –“
“Cút!”
Không đợi Thẩm Oánh nói xong, Từ Dân Thành đã ngắt lời cô.
Dù sao Thẩm Oánh cũng chỉ là cô bé mới lớn, bị bắt chẹt lâu như vậy nên nước mắt lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-va-dat/162141/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.