*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cả hai qua trạm kiểm tra, xác nhận không mang theo vật nguy hiểm mới được phép vào đoàn phim. Bây giờ mới phát hiện trừ các nàng thì bên trong đã có không ít người đang ở hàng chờ thử vai.
Gọi là hàng chờ cũng chỉ là một tấm bảng trắng viết hai chữ 'Hàng chờ' thôi.
Nơi này cũng không nhỏ, người đứng, người ngồi, liên tục đi lại không ngừng nhộn nhịp. Bên ngoài còn đậu không ít xe bảo mẫu (*). Nếu so sánh với chiếc bánh mì nhỏ của nàng thì thật sự rất đáng thương.
Tả Tiện hít hít mũi, thầm nghĩ phải cố gắng hơn. Một ngày nào đó có thể ngủ trên xe bảo mẫu.
Trần Song thì hít một hơi khí lạnh. Hi vọng mới vừa được Tả Tiện nhen nhỏm vì gió thổi qua mà tỉnh táo trở lại.
–– Dù sao Tả Tiện cũng còn ngây ngô. Vừa đi vào đây cô mới nhận ra, tuy có gương mặt xuất chúng, trang điểm hoàn mỹ nhưng giữa một nơi vô vàng mỹ nữ như vậy thì cũng không thể đặc biệt nổi bật được.
Phát hiện Trần Song khẩn trương, Tả Tiện cười nhẹ nhàng vỗ lên tay cô an ủi "Chị Song, không có gì đâu. Nhiều người dự tuyển như vậy, cho dù không được chọn cũng không sao. Còn nhiều người rớt giống mình mà."
Trần Song nghe câu nói không thể xem là lời an ủi của Tả Tiện chọc cười, mắng "Em có thể nói tốt hơn không hả?"
Cái gì mà có nhiều người rớt giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-sung-sinh-kieu/1193930/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.