*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Sao chị lại..." Bị nói trúng tim đen Tả Tiện đứng vững lại mới hỏi Lục Tinh Nhàn "Sao chị lại nghĩ như vậy?"
Lục Tinh Nhàn đỡ Tả Tiện, cô không trả lời mà chỉ nhìn chân nàng "Có bị trật khớp không?"
Đến bây giờ Tả Tiện mới cảm nhận cái đau sâu sắc từ chân.
Với kinh nghiệm thường xuyên bị thương ở kiếp trước nàng nhanh chóng nhận ra vết thương lần này cũng không nghiêm trọng lắm. Vừa rồi Tả Tiện bị câu nói của Lục Tinh Nhàn làm hoảng sợ nên dẫm lên khối băng đứng không vững dẫn đến trật chân thôi.
Nàng lắc đầu, vừa tính nói không đau thì đã được Lục Tinh Nhàn cẩn thận đỡ đến bên bồn hoa ngồi xuống.
Tả Tiện chớp chớp mắt vội nói "A Nhàn, thật ra em không bị gì nghiêm trọng đâu."
Cái đau sâu sắc cũng chỉ thoáng qua, bây giờ đã ổn hơn nhiều rồi. Nhưng mà mỗi lần nàng xảy ra chuyện gì người nào đó đều muốn tận mắt kiểm tra. Tả Tiện nhìn thoáng qua mắt cá chân mình - vì muốn hôm nay xinh đẹp nên nàng ra ngoài chỉ mặt một chiếc váy và áo khoác dày, không chút che đậy đôi chân.
Đừng nói là vết thương ngoài da, một chút sưng đỏ cũng không có.
Lục Tinh Nhàn ngồi xuống trước mặt Tả Tiện. Bàn tay nóng rực chạm vào chân nàng, nhẹ nhàng cởi đôi giày cao gót xuống.
Nãy giờ da nàng bị gió lạnh thổi đến đông cứng bỗng nhiên được bàn tay ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-sung-sinh-kieu/1193929/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.