Lần đầu tiên Lý Phúc nhìn thấy Kỳ Sùng thì đã cảm thấy đứa nhỏ này không bình thường.
Lúc đó hoàng hậu Vũ Văn còn chưa qua đời.
Hoàng hậu Vũ Văn có xuất thân danh môn, là gia tộc quan viên lâu đời, bà là đích nữ duy nhất, dung mạo đoan trang, cử chỉ nhã nhặn, phụ thân là đại tư mã có quyền thế ngập trời. Những điều kiện mà hoàng hậu phải có, bà đều có.
Điều thiếu sót duy nhất chính là không được hoàng đế sủng ái.
Hoàng đế từng nói ngay trước mặt hơn mười cung nữ, thái giám, hoàng hậu Vũ Văn là đồ mỹ nhân đầu gỗ, chẳng có tí tình thú nào, trên giường cứ như cái đầu gỗ, há mồm ngậm miệng đều là quy củ thể diện.
Hoàng hậu Vũ Văn ngày đêm lấy nước mắt rửa mặt, tuy rằng cũng muốn tranh sủng nhưng bà lại không thể vứt thể diện để làm những việc này.
Lúc đó, Lý Phúc mới mười mấy tuổi, thông minh lanh lợi, đã lăn lộn ở trong cung được vài năm, ban đầu thì lo lót chạy tới chỗ hoàng hậu, sau khi đến mới phát hiện, hoàng hậu này miệng cọp gan thỏ, chẳng được tích sự gì.
Tất cả mọi người đều muốn có được một tương lai tươi sáng, Lý Phúc cũng không ngoại lệ, đi theo chủ tử không ổn thì ai cũng đều muốn rời đi.
Lý Phúc thông minh lanh lợi, biết ăn nói, bản lĩnh xem mặt đoán ý là giỏi nhất, cho nên tới trong cung hoàng hậu thì nhanh chóng được trọng dụng. Y muốn tìm một cơ hội để đi nơi khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-quan-sung/2536994/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.