Sau đó hoàng thái phi Thận Đức nhìn kỹ cách ăn mặc của Minh Trăn.
Trên người của tiểu cô nương, từng đường kim mũi chỉ đều là khí thế bất phàm.
Lúc Kỳ Sùng vẫn còn là Tần vương, trong phủ đã giàu sang phú quý, là phú quý trong những người phú quý. Nhưng bản thân Kỳ Sùng lại khiêm tốn, không giống với Kỳ Thưởng, toàn yêu thích mấy thứ trăng hoa, ăn chơi đàng điế.m, lãng phí lêu lổng, dính dáng tới đủ loại mỹ nữ trẻ lả lướt.
Bây giờ làm hoàng đế, vừa giàu có vừa uy phong, tư khố cũng vô cùng dồi dào.
Cho nên khi sủng ái một cô nương, cũng cho nàng hưởng thụ sự xa hoa xa xỉ, ăn gì uống gì mặc gì đều là những thứ tốt nhất.
Thân là nam nhân có thể chịu đựng khổ cực nhưng nữ nhân của mình, tuyệt đối không thể để nàng gánh chịu dù chỉ nửa phần được.
Càng nhìn càng thấy lòng chua xót, càng thấy ganh ghét. Ganh ghét tiểu cô nương trẻ tuổi xinh đẹp, đố kỵ với người chả cần làm gì mà cũng có được những gì mình tha thiết mơ ước.
Trong lòng hoàng thái phi Thận Đức không dễ chịu cho lắm.
Trong tay bà ta cầm một chuỗi Phật châu, Phật châu xoay chuyển, hoàng thái phi nói: "A di đà phật. hoàng đế cũng quá nuông chiều ngươi rồi, ai gia luôn cảm thấy nữ tử nên khổ cực một chút, nữ tử chịu khổ mới cứng cỏi, hơn nữa hiền lương giản dị là nguyên tắc của hậu phi trong hậu cung, A Trăn à, ngươi cũng nên khuyên nhủ hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-quan-sung/2536957/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.