Hoa nàng hái đều rất thơm, mùi hương bay vào mũi khiến người đứng từ xa vẫn có thể ngửi được. Tiểu cô nương không chỉ có mùi hương trên người mình, còn vô cùng thích các mùi hương hoa dễ ngửi.
Thân thể tiểu cô nương cũng là một đóa hoa mê người.
Sau khi trở về, trên người Kỳ Sùng cũng có một chút mồ hôi. Dù sao cũng là mùa hè, trên lưng hắn lại có thêm một tiểu nha đầu ấm áp, mềm mềm.
Trong tẩm cung đều đặt chậu băng xung quanh để hạ nhiệt độ, Minh Trăn cởi áo khoác giữ ấm ra, bên trong mặc một bộ y phục quấn ng.ực, cánh tay trắng như tuyết và bả vai đều lộ ra.
Tóc dài thả loạn phía sau, thật sự là vừa dài vừa nhiều, dính vào người nàng, trong lúc nhất thời mồ hôi đổ đầm đìa. Minh Trăn vừa lấy khăn tay lau khô, vừa nói: “Sao mùa hè đến nhanh thế?”
Thật ra không phải là mùa hè đến nhanh mà là trước kia thân thể nàng không tốt, yếu ớt không chịu được, mùa hè nóng bức cũng không dám để nhiều chậu băng vào phòng, buổi tối ngủ cũng phải đắp một lớp chăn mỏng. Bây giờ thân thể tốt hơn nhiều nên đương nhiên sẽ cảm thấy nóng nực.
Nàng mở cửa sổ ra, ngoài cửa sổ là đám chuối tây thật dày, lá chuối dài đổ bóng xuống mặt đất thành một mảng xanh tươi, xa xa là bụi hoa, còn có một cái sân nhỏ, bình thường đều rất yên tĩnh.
Sáng sớm thì Kỳ Sùng luyện võ trong đó, chạng vạng tối thì đi tản bộ, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-quan-sung/2536946/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.