Hân đã âm thầm tìm hiểu Lài rồi, đúng là em có bán tin cho cô Liên và chị Oanh, nhưng là do bất đắc dĩ vì Lài cần tiền để nuôi mấy đứa em nhỏ nên Hân không làm căng quá. Cô chỉ nhờ Lập nhắn với Lài là cô đã biết mọi chuyện. Em sợ mất việc nên đã ngay lập tức nhắn tin xin lỗi Hân và hứa với Hân không bao giờ tái phạm nữa. Lài thương các em lắm, làm việc cả năm chỉ mong được về chơi với tụi nhỏ mấy ngày Tết nên không có lý gì lại dành thời gian quý báu để đi chơi với cô Liên. Hân chau mày hỏi:
- Mợ nhớ không nhầm thì đây không phải là lần đầu tiên em nhắc về Lài trước mặt mợ, hai đứa có xích mích à?
Tiên hận Lài vì nó dây dưa với anh Hiếu. Tiên bịa chuyện Lài đi chơi với bà Liên vì muốn mợ Hân ghét Lài, hi vọng có thể mượn tay mợ trừng trị Lài. Nhưng thấy mợ không dễ dàng làm điều ác nên nó đành bảo:
- Không có gì đâu mợ. Con lo cho mợ nên nhắc nhở vậy thôi, mợ thấy thừa thãi thì con xin lỗi.
- Ừ. Không có gì thì tốt rồi. Em mau dọn dẹp đi rồi còn đi nghỉ sớm cho đẹp da.
Hân nhẹ nhàng khuyên nhủ. Tiên ngoan ngoãn vâng dạ. Mồng bảy Tết giúp việc nhà ông Tài lên tương đối đầy đủ nên Tiên trở lại xưởng gỗ làm việc. Tuy nó không thích công việc ở đây bằng công việc ở hiệu thuốc nhưng xưởng nhiều thợ nam nên nó lúc nào cũng là tâm điểm, rất hay bị các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-kim-soi-chi/1405112/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.