Editor: Waveliterature Vietnam
Tuy nhiên, tất cả những điều này đã hoàn toàn ngược lại với khi ở khu vườn nhỏ.
Trong hai tháng ở khu vườn nhỏ, Hạ Nặc vẫn nghiêm ngặt hằng ngày đều tự luyện tập, nhưng Tiểu Lạc, như thường lệ, cả ngày chỉ ăn rồi ngủ, hoạt động mỗi ngày chỉ là, đói bụng thì đi kiếm chút cá, ăn no thì lại nằm phơi nắng.
Loại cuộc sống này như đi chơi nghỉ dưỡng, tự nhiên gây ra sự khó chịu cho bậc thầy kia.
Vì vậy... trong một buổi chiều đầy nắng, như thường lệ, Tiểu Lạc đang nằm trên tảng đá ngủ ngon, chẳng biết từ đâu một cước đá văng xuống dưới, chờ đến khi Tiểu Lạc vẻ mặt mơ màng ngẩng lên, liền thấy Hạ Nặc ngồi chồm hổm trước mặt mình và nhìn mình với một nụ cười.
Kì huấn luyện nghiêm ngặt bắt đầu, Tiểu Lạc liền phẫn nộ nhận ra, những ngày thảnh thơi ăn ngủ đã không còn, thay vào đó, là mỗi ngày dưới sự giám sát của Hạ Nặc, tiến hành huấn luyện khai phá khả năng trái cây ác quỷ.
Nếu chỉ là đào tạo thì không sao, đằng này cứ hai hoặc ba ngày, ông chủ sẽ mỉm cười rồi với tên "thử nghiệm chiến đấu" và bắt nó đi cùng chiến đấu.
Tiểu Lạc còn thê thảm đến mức nào, còn đâu là sự oai phong và duyên dáng của một con đại bàng, nếu không có dòng máu mạnh mẽ của Đức Mã Tây Á liệp ưng, có thể khiến vết thương nhanh chóng hồi phục, Tiểu Lạc phỏng chừng rằng chỉ có thể là con gà mái già trong suốt quãng đời còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-kiem-cua-ke-cuop-bien/2788319/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.