Editor: Waveliterature Vietnam
"Thông cảm ư?"
Tay nâng kiếm hạ xuống, một ánh sáng lạnh buốt lóe lên trong màn đêm, một cái đầu bất ngờ rơi xuống, lăn lông lốc vài vòng trước khi dừng lại.
"Ta nghĩ không cần đâu."
Nhìn xác chết dưới đất vẫn còn nguyên nụ cười, Hạ Nặc nhẹ lắc đầu, anh ta và tên này vốn không hận không thù, nhưng như anh ta trước đây từng nói trên thuyền, nếu đối phương khiêu khích trước, thì đừng trách anh ta không khách khí.
Hơn nữa, tên này còn mang lại cho anh ta 190 điểm kinh nghiệm, tương tự như Bố La Đức trước đây, một vụ thu hoạch tốt a.
Ánh mắt thu lại từ thi thể, liếc nhìn sang hai phía. Những tên cướp biển còn lại đột nhiên thất vọng và sợ hãi thụt lùi lại. Quả nhiên, sau khi Bỉ Ngươi bị giết, những người này đã hoàn toàn thua trận như lòng tin của Hạ Nặc.
"Chạy! Chia nhau ra chạy đi!"
Trong đám người đó, không biết ai hét lên một tiếng, những tên cướp biển bây giờ mới kịp phản ứng, bắt đầu chạy, ngay lập tức như đàn chim tan tác, tốc độ nhanh như chớp, chẳng mấy chốc, cả nhóm cướp biển Bỉ Ngươi một người cũng không thấy nữa.
Lúc này ở phía Bắc nơi Đức Lãng Phổ vừa đến, trong cuộc giao tranh trước đó, bọn họ và những tên cướp biển nhóm Bỉ Ngươi đã hỗn chiến, đấu tranh nổ ra mạnh mẽ, làm cho đối phương tổn thất nặng nề, cũng vì Hạ Nặc tập trung hạ Bỉ Ngươi, mà thuận lợi hơn cho việc truy đuổi.
"Này, chạy trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-kiem-cua-ke-cuop-bien/2788317/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.